Hương Vị Năm Mới - Cổng Game Quốc Tế
Năm nay tôi không về quê ăn Tết, có lẽ đây là lần đầu tiên trong hơn hai mươi năm qua.
Năm 2009, bà nội của tôi qua đời ở tuổi chín mươi mấy sau một cơn bệnh nặng. Gia đình chúng tôi vội vàng trở về quê hương khi bà nằm trong những ngày cuối cùng. Bà nắm tay tôi và nói rằng tôi cần sống thật tốt, xứng đáng với bản thân, gia đình và dòng họ. Tôi khóc rất nhiều. Tuy nhiên, không lâu sau đó bà vẫn ra đi. Cả thôn làng chúng tôi mặc tang trắng, từ sáng đến tối tiễn biệt bà. Đó là lần đầu tiên tôi nhận ra rằng người thân đã nuôi dưỡng tôicách xem đá gà thomo trực tiếp từ nhỏ sẽ mãi mãi rời xa. Dường như trong đêm đó, tôi đã trưởng thành hơn và cảm nhận rõ trách nhiệm của mình. Trước kia, bà đã chuyển đến sống ở thành phố lớn này để gần gũi với các cháu. Nhưng vào những năm cuối đời, bà trở về quê, sống lại trong ngôi nhà cổ mà chúng tôi gọi là “cũ nhà”. Ngôi nhà cũ trông như đã tồn tại hàng trăm năm, ngoại trừ cánh cửa sắt, toàn bộ ngôi nhà được làm từ đá và gỗ. Trên sân thượng còn có một cái giếng và dấu vết của nơi từng nuôi gia cầm.